Những con đường lạc - zero

Có một dạo viết lách với mình thực sự trở nên khó khăn và đầy thử thách, khi mà những con chữ trở nên xa lạ, ngôn ngữ xa lạ và hầu như không ai có thể đồng cảm với những cảm xúc mà mình viết ra.
Vậy đó. Không phải lúc nào một việc mình quá quen thuộc cũng có thể trở nên dễ dàng. 
Chiều nay Sài Gòn mưa như trút. Vậy là những cơn mưa đầu tiên đã ghé đến, và những ngày tiếp theo chắc chắn sẽ sũng nước, không khí tinh sạch và mát lành. 



Mình đã có một cơn ngủ dài thiệt dài không mộng mị. Tỉnh giấc là căn phòng tối om, y như một chiều nào đó bên nhà cũ, loay hoay và hoảng sợ khi thức dậy chỉ có một mình. 
Mình đã không còn cơn sợ hãi bóng tối như ngày nào nữa. 
Bước ra khỏi nhà, nhâm nhi ly đậu nành nóng và thấy cuộc đời thi vị hơn ít nhiều so với việc nằm ườn trong phòng và ngắm bóng tối dần buông xuống. 
Tất cả những điều này chỉ có một ý nghĩa duy nhất là lý giải cho cái thôi thúc nên bắt đầu cho những dòng đầu tiên của Những con đường lạc. 
Ấp ủ cũng lâu rồi. 
Giờ cũng nên bắt đầu. Chưa biết nó sẽ tiếp diễn như thế nào, nhưng tuyệt nhiên mình sẽ cố gắng để nó không phải dang dở như chính bản thân mình. 
Có những ngày như hôm nay, nhận ra mình đã tự từ bỏ tất cả những người đàn ông xung quanh mình từ lúc nào chẳng rõ. 
Không hẳn là cô đơn. Nhưng đã có những lúc thiệt buồn. 
Chỉ là thi thoảng, cũng thấy mình cần một vòng ôm, để thấy mình không quá lạnh. 
Lạnh quá. Sài Gòn vào mưa rồi. 
Sài Gòn, một ngày thiệt dài sắp qua. 

Note cho tháng Ba tuyệt đẹp


Năm nào mình cũng làm wish-list 8-3, để được nhận quà đúng ý mình thay vì những món đồ chẳng biết để vào đâu.
Cái trò "ngày này năm xưa" của facebook đang nhắc lại cho mình những post cũ đó, để mình biết là mình đã được yêu thương đến chừng nào, khi mà đến 80% wish-list của mình mỗi năm đều được đáp ứng. <3
Năm nay, mình vẫn làm một wish-list, cơ mà không phải để được quà nữa, mà để nhắc bản thân rằng, để có được những tháng ngày bình yên phía trước, tuổi trẻ này còn cần phải nỗ lực rất nhiều.
Wish-list này, đồng thời cũng là to-do-list, của những tháng ngày nông nổi của tuổi trẻ lạ kỳ.
- Hoàn thành khóa học IMC
- Một khóa học bằng lái B2 (và/hoặc A2)
- Học Digital Marketing bài bản và hàn lâm thay vì chỉ dựa vào kinh nghiệm như hiện tại
- Những cuốn sách cần có: Nhà giả kim (Paolo), 1Q84 tập 3, Quảng cáo facebook từ A-Z, 6 người đi khắp thế gian, ... nói chung là các thể loại sách dày mỏng cũ mới khác nhau
- Headphone Sony MDR-600ZX
- Máy may Juki hoặc Brother
- Ipad (/Ipadmini) + bàn phím rời để làm việc khi di chuyển xa
- Máy ảnh Instax chụp lấy liền :3
- Làm website + phát triển sản phẩm cho Astral
- Một ít cây xanh mới cho khoảnh vườn bé nhỏ
- Bình pha cafe (bình, máy, giấy lọc, ấm pha ... các kiểu :3)
- Tattoo mới
- Lều du lịch
- Giày converse (basic thôi, màu đen, đỏ hoặc trắng, size 39)
- túi da cho cái Sony :D
- May áo dài mới, họa tiết thổ cẩm (áo cũ chật hết cả rồi :( )
- Thuyền hơi Kayak
- Vespa vespa vespa (mini or Ping)
- Go pro
- ...
Phát hiện ra là mình đang rất tham lam, dù trong list này chẳng có bất kỳ một chuyến đi nào nữa.
Tự dựng nhớ một ngày tuổi trẻ nào đó, ước mong đi khắp VN trước năm 30 tuổi nghe rất xa vời và khó nhằn. Giờ 25, cũng tạm coi là tạt qua tạt về đủ khắp các vùng miền.
Cũng đến lúc nỗ lực, nghiêm túc, làm những điều mà trước đây mình bỏ lỡ. Nhỉ? Rồi đam mê sẽ lại đủ đầy, những con đường vẫn sẽ bình yên, ở đó, chờ mình.
Và không chỉ là VN.
Note dành riêng cho một tháng Ba tuyệt đẹp. Giữa Sài Gòn.
Mình lúc này, làm việc chăm chỉ, viết lách chăm chỉ. ^_^

Cám ơn hai mươi lăm


25 là con số đặc biệt.
2015 cũng là một năm đặc biệt. Với rất nhiều niềm vui, nỗi buồn, được mất, thử thách, thành công lẫn thất bại.
Mà cuộc sống vốn chẳng theo một hình thù nào xác định, nên cảm xúc cũng cứ vậy mà đi theo những cung đường không thể nào xác định, may hay rủi, buồn hay vui, cũng đều là những gì cần thiết phải có để tạo nên một tôi-hai-mươi-lăm-như-lúc-này.
2015. Viết dạo. Ổn định tí chút với một nơi chốn có-thể-xem-như-là-của-mình. Mỗi sáng đi làm, chiều hết giờ ngồi bancon ngắm người xe qua lại. Lại bỏ việc. Lại viết dạo. Lại xây dựng một-nơi-chốn-an-yên-mới-cho-mình.
2015. Có Astral. Rồi để cho Astral nghỉ ngơi đôi chút.
Vẫn là bản thân tham lam và ích kỷ muốn ôm hết tất cả mọi thứ vào mình. Mà mình chỉ có hai tay, nên phải học cách buông bỏ một số thứ, thậm chí để cho tất cả mọi thứ trôi đi. Cả yêu thương cũng vậy. Cái chung cư ba tầng cũ kỹ, cũng được dở bỏ rồi.
2015. Đi nhiều hơn, xa hơn. Mang về nhiều mà bỏ lại cũng nhiều.
2015. Gặp được người khi ở bên chỉ yên lặng. Tĩnh như mặt hồ buổi sớm. Chỉ mỗi em là con nhện nước ầm ĩ khua chân làm lăn tròn những vòng sóng nhỏ. Cứ vậy mà tỏa ra xa mãi.
2015. Gặp nhiều. Bỏ cũng nhiều. Có những mối quan hệ ngỡ thân quen, chỉ sau một phút một giây, trong em đã thành hư vô. Hai mươi lăm tuổi, vẫn chưa học hết chữ ngờ, vẫn chưa học nổi câu lòng người khó đoán.
Thì thôi vậy, cũng đã qua cái tuổi gặp ai cũng muốn kết giao, gặp ai cũng thành bè bạn. Giờ, tất cả chỉ gói gọn trong vài mối quan hệ thực-sự-thân-thiết. Thời gian xa cách không gặp, vẫn không xóa được vài phút bên nhau mà thiết thân vô cùng.
2015. Mất nhiều hơn được. Buồn nhiều hơn vui. Xui rủi nhiều hơn may mắn. Dù vậy, vẫn chẳng thể nào sờn lòng. Bất chấp mọi thứ, những viên gạch đầu tiên đã được đặt. Năm tới đây chỉ là tiếp tục xây lên như thế nào, cao đến đâu, đẹp xấu ra sao.
Mọi năm đều là cơ hội. Hai mươi tư. Hai mươi lăm. Hay hai mươi sáu. Mỗi khi xui rủi, cứ nghĩ rằng mình đang trả cho những vay mượn từ xa xưa, hay là “nghiệp”, khi trả đủ, vạn sự lành sẽ đến.
Chỉ cầu mong bản thân đủ vững vàng, đủ cứng cáp để lái cuộc sống mình đi đúng hướng. Mà thi thoảng có lạc lối chút cũng không sao.
Vẫn như mọi năm, không bao giờ list việc cho năm mới. Có những kế hoạch sinh ra chỉ để bị phá vỡ. Nên những giờ khắc cuối cùng của năm cũ, chỉ muốn an yên nghĩ về một năm đã qua, những được mất, những yêu ghét, những buồn vui.
Đã có những ngày, chẳng biết tìm kiếm an yên ở đâu. Giờ mới phát hiện ra, chỉ cần bản thân nghĩ rằng an yên, thế là an yên.
Tạm biệt một năm, an yên. Và đón chào, năm an yên kế tiếp.
Cám ơn 2015. Cám ơn tuổi 25. Cám ơn tất cả những yêu ghét đã được nhận trong cả một năm qua. Để biết mình còn đang sống.
Gởi lời chúc an yên đến tất cả bạn bè. Với trọn tấm lòng.