Căn phòng màu cam

Hôm nay tôi lại thức dậy trong căn phòng màu cam, có sách bên cạnh, hoa trên tường. Chứ không phải căn phòng dán hình hươu cao cổ ở tâng mười bốn ổn định suốt đêm hai mươi bảy độ. Cũng không phải căn phòng có bàn làm việc, quạt quay tít trên trần y như căn phòng ở Huế, mỗi sớm khi đang còn chập chờn sẽ nghe tiếng rao vang vọng đâu đó ngoài đường. Cũng không phải căn phòng chỉ có duy nhất một cánh cửa, không cửa sổ, không ánh mặt trời, chỉ có tiếng quạt ù ù suốt đêm và cô bạn cùng phòng lục đục thức dậy nấu nướng mỗi sáng trước khi đi làm.

Sáng nay tôi thức dậy trong căn phòng màu cam, có sách bên cạnh, hoa trên tường. Ba bức tường tôi tự tay o bế, tự tay cầm cây lăn lăn từng vệt màu rực rỡ. Đến nối bàn tay phồng rộp cả lên. Những ngăn kệ trên tường kia cũng là tôi tự tay đóng lấy. À, đơn giản thôi, những mảnh gỗ được đóng vào tường, chứ không phải hẳn hoi một cái tủ. Nhưng thế đã là niềm vui quá lớn khi tự chăm chút cho nơi chốn của mình. Những cuốn sách ngay ngắn, lọ hoa nhỏ li ti những bông trắng muốt, nến thơm đang cháy, bức ký họa yên vị trên tường ... còn thiếu những cánh chò nâu tôi chưa kịp treo lên, thiếu chậu cây xanh rì trên bậu cửa sổ ...nhưng thế này cũng đã đủ. Tôi hài lòng với căn phòng màu cam của mình.



Khi tôi quyết định phủ cái màu rực rỡ đó lên toàn bộ bề mặt tường, rất nhiều bạn bè đã trề môi, phòng ngủ ai mà sơn màu cam, nghĩ sao dạ. Ờ, nghĩ sao dạ.

Nghĩ sao dạ. 

Ờ thì, có nghĩ gì đâu. Vì thích nên làm. Kể ra thì phòng ngủ màu cam đẹp đó chứ. Dù nó có hơi loang lổ tí xíu vì không đều tay, nhưng tổng thể thì, okie. Đặc biệt là cái cảm giác ấm áp mà nó mang lại, chứ không phải lạnh lẽo như những mảng tường được chăm chút kỳ công bởi các nhà thiết kế nội thất. Tôi yêu màu cam, và tôi muốn cuộc sống của tôi cũng là trái banh cam không lồ xoáy tất cả những gam màu lạnh lùng vào cái cơn lốc rực rỡ của mình.

Cơ mà đến giờ vẫn chỉ mỗi mình tôi yêu căn phòng màu cam với những bừa bộn ấm nồng. 

Sáng mai tôi sẽ không thức dậy trong căn phòng màu cam. Sáng mai tôi sẽ thức dậy trong căn phòng lồng lộng gió. Tôi nhớ căn phòng bốn bề gió lùa của mình. Nhớ cả những đêm hè nằm đếm sao trời. 

Tôi nhớ cuộc sống gia đình.

No comments:

Post a Comment